Cả thế giới đều biết Trung Quốc là nơi sản xuất thực phẩm độc hại từ nhiều thập kỷ nay. Vì sao thế nhỉ? Có gì đâu, tất cả đều bắt nguồn từ lợi nhuận. Mác từng nói: “Đối với nhà tư bản nếu lợi nhuận 100% thì đầu tư khắp nơi, nếu lợi nhuận 200% thì sẽ bất chấp cả pháp luật, còn nếu lợi nhuận 300% thì dù có treo cổ vẫn cứ làm”. Gọi là xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Trung Quốc cho nó vui chứ cả nước Trung Hoa hiện là một công trường tích lũy nguyên thủy tư bản chủ nghĩa hoang dã nhất, cái họ cần hàng đầu là lợi nhuận.
Nhưng ngẫm cho kỹ, cái công nghệ sản xuất thuốc độc giết người không ghê tay với quy mô khổng lồ ở Trung Quốc không thể được tiến hành lén lút bởi những doanh nghiệp tư nhân lẻ tẻ. Phải có một ông chủ khổng lồ bảo trợ, vì sức mấy mà qua được tai mắt an ninh. Ông chủ tàn độc đó đích thị là NHÀ NƯỚC ĐỘC TÀI CỘNG SẢN TRUNG HOA.
Những hoàng đế Đại Hán thời nay ngang nhiên muốn làm tội đồ của nhân loại chăng? Dám lắm! Những kẻ đã hạ lệnh cho đàn em tự do mổ cắp nội tạng hàng chục ngàn thành viên Pháp Luân Công như Giang Trạch Dân… thì có việc giết người nào mà không dám làm.
Tuy nhiên… vẫn còn một lý do sâu xa nữa. Học thuyết Malthus đã chỉ ra rất trúng rằng trong lịch trình tiến hóa của tự nhiên và con người, dù cố gắng cải tiến công nghệ đến bao nhiêu, của cải bao giờ cũng chỉ sinh sản theo cấp số cộng, trong khi con người thì sinh sôi theo cấp số nhân. Bởi thế, nạn đói luôn luôn là một thảm họa rình rập con người. Ứng vào Trung Quốc thì thấy ngay, với một tỷ rưỡi dân số, dù cho Trung Quốc có tăng tiến về kinh tế bao nhiêu đi nữa thì bình quân đầu người vẫn chỉ là một con số thấp, càng ngày càng tụt xuống, và cái kẻ đang mong ngoi lên làm siêu cường số 1 thế giới, về thực chất đứng trước các nước như Mỹ… vẫn sẽ mãi mãi chỉ là một chú lùn.
Vậy làm cách nào để “cải thiện” tình trạng đó? Giết người hàng loạt? Họ Mao chẳng đã giết đến 57 triệu người trong các cuộc “nhảy vọt” và trong “Cách mạng văn hóa” đấy sao mà nào có ăn thua. Từ 600 triệu nay dân số Trung Quốc đã vọt lên hai lần rưỡi rồi. Chẳng có cách nào tốt hơn là… triệt sản được “cái máy đẻ” của người Trung Hoa. Nhưng triệt sản bằng “quy trình công nghệ” nào mới là hiệu nghiệm nhất? Suy đi tính lại, chỉ có một biện pháp mang lại “lợi ích kép”, vừa tăng lợi nhuận cho nhà nước tích lũy nhanh chóng, vừa giảm bớt số dân một cách rất “văn minh”. Ấy là thực phẩm độc hại cứ sản xuất và đem bán tràn lan trên mọi thị trường.
Chả thế mà đến nay, hầu hết các nước trên thế giới đều coi việc kiểm soát nghiêm ngặt thực phẩm nhập từ Trung Quốc là một luật lệ hàng đầu. Chỉ riêng Việt Nam, thì hình như vẫn… bình chân như vại. Báo chí gào đến rát họng mà các cửa khẩu phía Bắc vẫn tha hồ để cho mọi loại hoa quả, thức ăn đủ loại sống hay chín, rồi cả chất bảo quản… chảy vào chợ búa Việt Nam như nước lũ, đi vào cả đến mọi ngõ ngách vùng sâu vùng xa.
Phải chăng đưa ra một nghị định cấm cản ngặt nghèo những thứ hàng nguy hiểm có nguồn gốc Tàu vào giết lần mòn nòi giống người Việt là tác hại đến quan hệ “4 tốt và 16 chữ”? Phải chăng ưu tiên cho một đội ngũ mẫn cán chuyên xét hỏi những thương lái người Hoa và người Việt ở các hải quan để làm trong sạch các hàng hóa nhập và xuất trong quan hệ giao thương giữa hai nước là làm ảnh hưởng đến tình đồng chí “răng môi”? Hay ở đâu đó trong các trường học chính trị bên nước “ông anh”, “thằng em” cũng đã được bí mật truyền dạy học thuyết Malthus để bắt đầu về nước thực hành?
Mong lắm một lời giải đáp công khai giúp làm sáng tỏ đầu óc nhiều người dân còn u tối.
Nhưng ngẫm cho kỹ, cái công nghệ sản xuất thuốc độc giết người không ghê tay với quy mô khổng lồ ở Trung Quốc không thể được tiến hành lén lút bởi những doanh nghiệp tư nhân lẻ tẻ. Phải có một ông chủ khổng lồ bảo trợ, vì sức mấy mà qua được tai mắt an ninh. Ông chủ tàn độc đó đích thị là NHÀ NƯỚC ĐỘC TÀI CỘNG SẢN TRUNG HOA.
Những hoàng đế Đại Hán thời nay ngang nhiên muốn làm tội đồ của nhân loại chăng? Dám lắm! Những kẻ đã hạ lệnh cho đàn em tự do mổ cắp nội tạng hàng chục ngàn thành viên Pháp Luân Công như Giang Trạch Dân… thì có việc giết người nào mà không dám làm.
Tuy nhiên… vẫn còn một lý do sâu xa nữa. Học thuyết Malthus đã chỉ ra rất trúng rằng trong lịch trình tiến hóa của tự nhiên và con người, dù cố gắng cải tiến công nghệ đến bao nhiêu, của cải bao giờ cũng chỉ sinh sản theo cấp số cộng, trong khi con người thì sinh sôi theo cấp số nhân. Bởi thế, nạn đói luôn luôn là một thảm họa rình rập con người. Ứng vào Trung Quốc thì thấy ngay, với một tỷ rưỡi dân số, dù cho Trung Quốc có tăng tiến về kinh tế bao nhiêu đi nữa thì bình quân đầu người vẫn chỉ là một con số thấp, càng ngày càng tụt xuống, và cái kẻ đang mong ngoi lên làm siêu cường số 1 thế giới, về thực chất đứng trước các nước như Mỹ… vẫn sẽ mãi mãi chỉ là một chú lùn.
Vậy làm cách nào để “cải thiện” tình trạng đó? Giết người hàng loạt? Họ Mao chẳng đã giết đến 57 triệu người trong các cuộc “nhảy vọt” và trong “Cách mạng văn hóa” đấy sao mà nào có ăn thua. Từ 600 triệu nay dân số Trung Quốc đã vọt lên hai lần rưỡi rồi. Chẳng có cách nào tốt hơn là… triệt sản được “cái máy đẻ” của người Trung Hoa. Nhưng triệt sản bằng “quy trình công nghệ” nào mới là hiệu nghiệm nhất? Suy đi tính lại, chỉ có một biện pháp mang lại “lợi ích kép”, vừa tăng lợi nhuận cho nhà nước tích lũy nhanh chóng, vừa giảm bớt số dân một cách rất “văn minh”. Ấy là thực phẩm độc hại cứ sản xuất và đem bán tràn lan trên mọi thị trường.
Chả thế mà đến nay, hầu hết các nước trên thế giới đều coi việc kiểm soát nghiêm ngặt thực phẩm nhập từ Trung Quốc là một luật lệ hàng đầu. Chỉ riêng Việt Nam, thì hình như vẫn… bình chân như vại. Báo chí gào đến rát họng mà các cửa khẩu phía Bắc vẫn tha hồ để cho mọi loại hoa quả, thức ăn đủ loại sống hay chín, rồi cả chất bảo quản… chảy vào chợ búa Việt Nam như nước lũ, đi vào cả đến mọi ngõ ngách vùng sâu vùng xa.
Phải chăng đưa ra một nghị định cấm cản ngặt nghèo những thứ hàng nguy hiểm có nguồn gốc Tàu vào giết lần mòn nòi giống người Việt là tác hại đến quan hệ “4 tốt và 16 chữ”? Phải chăng ưu tiên cho một đội ngũ mẫn cán chuyên xét hỏi những thương lái người Hoa và người Việt ở các hải quan để làm trong sạch các hàng hóa nhập và xuất trong quan hệ giao thương giữa hai nước là làm ảnh hưởng đến tình đồng chí “răng môi”? Hay ở đâu đó trong các trường học chính trị bên nước “ông anh”, “thằng em” cũng đã được bí mật truyền dạy học thuyết Malthus để bắt đầu về nước thực hành?
Mong lắm một lời giải đáp công khai giúp làm sáng tỏ đầu óc nhiều người dân còn u tối.
Bauxite Việt Nam, http://www.boxitvn.net/bai/31450
[trung-quoc-song-trong-tam-ly-hoang-hot]
Ngày đăng 17/12/2014
________________________
Tham khảo: "Trung Quốc đang sống trong hỗn loạn", ngày 02/05/2014
http://dannews.info/2014/05/02/trung-quoc-dang-song-trong-hon-loan/
Đăng nhận xét